Mùa xuân đến khiến cho núi rừng Biên Thủy càng thêm tươi tốt, những động vật lớn nhỏ sau khi thức giấc bắt đầu tìm kiếm thức ăn hoặc có những loài khác bắt đầu xây tổ.
Lục Ngư nữa người trên dựa bên bời, nữa còn lại để vào trong nước.
Màu nước trong hồ rất trong, có thể nhìn xuyên qua làng nước là một đuôi cá màu lam xinh đẹp, nó có độ chiều dài khoản một mét năm đuôi cá xòe thành đường cung.
[ Tông : ừm... đường cung là cái này nè " { " tui quên tả sao rồi thông cảm đê! ]
Ánh nắng mặt trời xuyên qua làng nước chiếu thẳng vào đuôi cá đang lắc lư phía dưới khiến những lớp vảy màu lam lắp lánh.
Nếu mà nhìn kỹ đuôi cá màu lam đang đùa giỡn với vài chú cá nhỏ trong hồ.
Lục Ngư ngước mặt lên lại bị ánh nắng trói chang chiếu thẳng vào mặt khiến cậu khó chịu mặt hơi nhăn lại , cậu cúi đầu xuống từ từ mở mắt.
Lục Ngư im lặng nhìn xung quanh rồi lại nhìn về đuôi cá của mình nghĩ nghĩ nói.
“ Không phải đang nằm mơ, cậu vậy mà còn sống”
“ Còn trở thành một Nhân Ngư ”
Lục Ngư nhớ lại những chuyện xảy ra ba ngày trước khi xuyên qua đây.
Cậu tên Lục Ngư năm nay 21 tuổi trước khi xuyên đến đây, cậu là đang đi trên đường đến công ty tham gia một buổi phỏng vấn.
Khi cậu đang băng qua đường không may cậu bị chiếc xe tải mất lái đâm trúng, trước khi cậu bị chiếc xe tải đâm trúng.
Chiếc xe đã gây ra tai nạn khác khiến cho con đường ùng tắt giao thông vì thế xe cứu thương không đến kịp, cậu vì mất máu quá nhiều mà ch*t ngay tại chổ.
Trước khi nhắm mắt cậu cảm giác ai đó nói bên tai, tuy tai cậu hơi ù nhưng vẫn nghe rõ mòn một chữ.
“ Xin lỗi chúng ta bắt nhầm người rồi ”
“ Vì bù đắp chúng ta sẽ cho ngươi sống lại ở một thế giới khác với một thân khác coi như đây là tạ tội ”
Sau khi người kia nói xong cậu liền cảm thấy đầu óc choán váng chóng mặt liền nhắm mắt, lần nữa tỉnh cậu đã thấy mình xuất hiện trong một khu rừng bản thân lại còn ngâm ở trong nước nữa chứ.
Mà khi cậu toang tính lên bời lại cảm thấy sai sai, sau đó nhìn lại người mình liền giật mình kinh ngạc.
Đôi chân của cậu vậy mà biến mất thay vào đó là một đuôi cá màu lam ngân đang sáng lắp lánh!
Oa! cái đuôi xinh đẹp này đâu ra thế!
Cậu sực nhớ lại những lời của hai người kia nói trước khi mình đánh mất ý thức cậu nhìn về mặt nước.
Nhìn hình ảnh phản chiếu trong nước vẫn khuôn mặt cậu chỉ là tóc đã dài ra đến hông, trừ đôi mắt chuyển màu đen thành màu lam ngân với đôi tai đã thành vây cá trong suốt, đôi chân thành đuôi cá ra thì mọi thứ vẫn bình thường.
Sau khi trải qua ba ngày ở đây cậu đã thật sự tin mình ch*t rồi một lần rồi còn được xuyên không, bản thân cậu còn trở thành một Nhân ngư.
Chỉ là cậu không biết mình xuyên đến chỗ nào dù sao ba ngày nay cậu vẫn luôn bơi qua bơi lại một chỗ trong hồ may mắn cái hồ này rất to lại còn rất sâu, nên không khiến cậu chán lắm.
Lục Ngư lần nữa ngước mắt nhìn cảnh sắc xung quanh.
Xung quanh hồ là một khu rừng không có điểm dừng lại nhìn thẳng về phía trước có một cái tháp nước nho nhỏ.
Lại nhìn về phía mình, dơ cánh tay lên nhìn sẽ thấy phía bắp tay cậu ẩn hiện vài chiếc vẩy cá lam ngân.
Lục Ngư lại dơ chiếc đuôi cá có độ cung xinh đẹp đang ngâm trong nước lên.
" Rầm! " Đuôi cá mạnh mẽ đập mạnh xuống khiến mặt nước vốn tỉnh lặng tạo ra một đợi sóng lớn cùng với đó là một lớp bọt.
Lục Ngư cảm thấy chơi kiểu này rất thú vị vui vẻ làm thêm mấy lần, tiếng cười khúc khích của cậu vang vọng khu rừng khiến cho một đoàn binh lính đang đi không xa không khỏi ngừng lại.
" Sao trong nơi rừng núi này lại có người lại còn cười nữa? " một binh lính không nhịn được tò mò bèn lên tiếng.
Người đang cưỡi ngựa dẫn đầu nghe thế từ yên ngựa nhảy xuống nhìn về phía phát ra tiếng cười.
Tần Phong khó hiểu nhìn về phía phát ra tiếng cười thầm nghĩ ma à?
Khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của Tần Phong hơi nhăn lại sau đó chỉ vào hai người nói.
“ Đi, các ngươi đi theo ta xem thử, những người còn lại dựng liều nghỉ ngơi ”
Tần Phong cùng hai người lính đi về phía phát ra âm thanh càng đi tới gần tiếng cười càng lúc càng to, những cây cối xung quanh bất đầu thưa thướt, có tiếng thứ gì đó đập mạnh vào mặt nước phát ra tiếng “Rầm rầm ”
Tần Phong đi đến gần, trước mắt xuất hiện một cái hồ, tiếng thứ đánh vào mặt nước phát ra tiếng rầm rầm không biết từ bao giờ đã biến mất.
Trước mắt hắn xuất hiện một bóng người đang ngôi bên bờ trên người đang không mặc y phục, hắn chỉ thấy một bóng lưng, làng da trắng nõn đang quay lưng về phía bọn hắn.
Tần Phong cảm thấy quái lạ, ở nơi này gần biên cảnh Biên Thủy lại có người ở đây tắm sông nghịch nước?
Cho dù có người dân hay thợ săn muốn lên núi săn thú, hái thuốc đi chăng nữa cũng không nên đến đây, không tính nơi này là biên cảnh, phải biết nơi này luôn xuất hiện sói, hổ, gấu
Bấy giờ Tần Phong mới nhìn kỹ lại người hắn phát hiện người nay có gì đó không đúng!
Lục Ngư vừa mới chơi chán với đuôi mình xong lại cảm giác có ai đó đang nhìn mình phía sau lưng, cậu quay người lại nhìn về phía sau, lại thấy không có liền mặt kệ mà nhảy xuống nước.
Cậu toan tính kiếm mấy con cá to béo làm no bụng.
Tần Phong thấy Lục Ngư muốn quay đầu, liền ra hiệu hai người kia trốn sau cây, còn mình cũng trốn nhưng vẫn lú đầu ra nhìn, không nhìn thì thôi nhìn rồi mới biết.
Hắn bây giờ mới biết được vì sao hắn thấy người này có gì đó không đúng.
Không nói tới khuôn mặt như hoa như ngọc của cậu, hắn phát hiện hai bên tai của cậu là vây cá chứ không phải đôi tai của người bình thường!
Trong lúc hắn đang suy nghĩ lại thấy cậu đã nhảy xuống hồ.
Đuôi cá màu ngân lam có độ cung xinh đẹp cứ vì thế hiện ra trước mắt Tần Phong.
Tần Phong sực nhớ lại nhiệm vụ hoang đường mình được vị trên kia giao phó nửa tháng trước, lại nhìn về phía Lục Ngư đã nhảy xuống hồ, trên mặt hồ tĩnh lặng giờ đây xuất hiện những lớp bọt hắn nghĩ rồi lại nghĩ kêu người lui về.