Thái hậu vĩnh viễn hiểu rõ, trong lòng hắn không có tín ngưỡng của một bậc đế vương. Mà nếu có, đó chỉ có thể là phẩm chất hiền minh nhân đức của tiên đế.
"Phải làm sao con mới chịu nghe theo di ngôn của phụ hoàng con, làm một vị vua nhân từ?"
“Trừ phi phụ hoàng ta sống lại.”
"Hoặc là trong hoàng cung này, Ôn Hạ và trẫm, chỉ có thể giữ lại một người." Kỳ Diên thu hồi ánh mắt thờ ơ, không muốn ở lại thêm nữa, xoay người quyết tâm: "Trẫm muốn phế hậu."
"Vì sao cứ phải trút giận lên nàng!" Thái hậu quát.
Kỳ Diên dừng bước.
Lồng n.g.ự.c phập phồng của Thái hậu, sự phẫn nộ trong mắt, đều như đang nói với Kỳ Diên, hắn vĩnh viễn không thể dùng phụ hoàng, dùng tất cả của hắn để lay động mẫu hậu. Mà Ôn Lập Chương, Ôn Hạ, vĩnh viễn sẽ chạm đến điểm mấu chốt của bà. Khiến bà tức giận, khiến bà đau khổ, cảm xúc của bà vĩnh viễn chỉ dành cho người nhà họ Ôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play