Không khí trong Phượng Dực cung vui vẻ hòa thuận.
Mẹ con trùng phùng, Ôn Hạ và Ôn Hứa thị tự nhiên là vui mừng.
Ôn Tư Lập vừa trở về, Ôn Hạ liền lo lắng hỏi: "Hoàng thượng có làm khó huynh trưởng không, Hoàng thượng và huynh trưởng đã nói gì?"
Ôn Tư Lập mỉm cười đáp không có việc gì, quay đầu ra hiệu cho người hầu.
"Đại ca lần này tìm được cho mu muội một khối ngọc bích, thợ ngọc nói chỗ lấy vòng không có vân không có vết nứt, chất ngọc bóng loáng, là loại cực kỳ hiếm có, còn phát sáng nữa. Ngoài vòng tay, những mảnh vụn còn lại cũng có thể làm được không ít thứ tốt."
Nhắc đến ngọc bích, đôi mắt hạnh của Ôn Hạ sáng lên.
Nếu như có thể giả vờ cười khi gặp mẹ và huynh trưởng để an ủi bọn họ, thì nụ cười trên mặt nàng lúc này hoàn toàn là xuất phát từ nội tâm, trong sáng rực rỡ, tươi tắn đến mức khiến những người xung quanh cũng vui lây.
"Bóng loáng quá."
Ôn Hạ theo cảm giác cầm lấy khối nguyên thạch mà cung nhân dâng lên, dùng đầu ngón tay cảm nhận chỗ ngọc được mài bóng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play