Kỳ Diên dùng ngón tay lau đi nước mắt của Ôn Hạ.
Khoảnh khắc này như trở về mười bốn năm trước, Ôn Hạ năm tuổi được Kỳ Diên cứu khỏi căn phòng tối trong kỹ viện, nàng không cần ai khác, thân thể nhỏ bé chỉ cuộn tròn trong vòng tay thiếu niên Kỳ Diên, khóc đến đỏ cả mũi nói nàng sợ.
Hai người dựa vào nhau trong lều, kể cho nhau nghe những chuyện đã xảy ra trong những ngày qua.
Ôn Hạ rất lo lắng: "Lúc ta đi gặp hắn, ta cứ nghĩ hắn sẽ nể mặt ta, nhưng hắn rất kiên quyết, e là hắn sẽ không rút khỏi Ngân Khánh. Hoàng thượng... đã từng nghĩ đến việc chúng ta nhường Ngân Khánh chưa?"
Bỏ Ngân Khánh, sẽ không cần phải huy động nhiều binh lực nữa, cũng sẽ không mất bảy thành Ô Lô vất vả mới đánh được. Quốc lực của Đại Thịnh bây giờ không đủ để tiếp tục chiến đấu lâu dài với một cường quốc khác.
"Không thể nào." Kỳ Diên kiên quyết: "Nhường Ngân Khánh chính là ý muốn của Yên quốc, mất uy tín nước ta, không nói đến hiện tại, trăm năm sau Đại Thịnh sẽ ra sao?"
Hắn tuyệt đối sẽ không làm kẻ tội đồ muôn đời này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT