Kỳ Diên cuối cùng cũng đứng dậy, bước chân nặng nề dừng lại trước Vân Quế, cảm xúc từ kinh ngạc chuyển thành tức giận bị kìm nén.
Hắn không tin Vân Quế dám nói dối, nhưng chuyện hắn tin tưởng nhiều năm như vậy, bây giờ lại có người nói với hắn rằng tất cả đều là giả?
“Ngươi tốt nhất nên nghĩ kỹ trước khi nói, năm Minh Đức thứ hai mươi lăm, mẫu hậu được sắc phong làm Thái tử phi của phụ hoàng, là sắc phong đường đường chính chính.”
“Hoàng thượng, lão nô còn có Triển nhi, dù là con nuôi cũng coi như con ruột, lão nô không dám lấy hai mạng người ra nói dối.”
Môi Vân Quế run run, vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh, chậm rãi nói.
“Năm Minh Đức thứ hai mươi lăm, Thái hậu quả thật được sắc phong làm Thái tử phi đường đường chính chính. Nhưng năm Minh Đức thứ hai mươi mốt, bà ấy chỉ là đích nữ của Nam Minh hầu, Cung Đức vương cũng là đích thứ tử của phủ Vệ tướng quân.”
“Năm đó Sóc thành vẫn là lãnh thổ của Yên quốc, vẫn chưa bị Đại Thịnh chúng ta công hạ thành lãnh thổ của mình. Cho dù người chưa từng trải qua trận chiến Sóc quan, cũng nên nghe nói năm đó quân ta thảm bại, phụ thân của Cung Đức vương mất ba người con trai, cả Ôn phủ chỉ còn lại mình người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT