Trong lòng A Đa Lãng đã có sẵn đáp án, chỉ tiếc rằng ngu muội một chốc, nếu không phải sớm ngày thức tỉnh, hẳn sẽ là đau đớn một đời, vướng mắc cả đôi. Đối với một võ giả, cánh tay phải quan trọng đến thế nào, Mặc Chiêu có thể hiểu được, chính vì hiểu, nên nàng không trách. Không trách A Đa Lãng nhất thời tuyệt vọng, không trách y chán nản trốn tránh, nàng chỉ là không thể đứng yên nhìn y trốn mãi, ngay cả ý muốn gượng dậy cũng không có, để rồi cột Tiểu Ba vào chung một chỗ, cùng nhau nhảy xuống hố đen. Bản thân nàng không cách nào kéo y đứng lên, chỉ có thể kiếm một người khác thay thế, một người mà nàng nghĩ, còn được y coi trọng hơn cả bản thân mình. 

A Đa Lãng nhìn về phía Tiểu Ba đang đứng ngay cạnh cửa, ánh sáng hắt ngược lên bóng lưng gầy nhỏ, ngũ quan mơ hồ, chỉ thấy rõ nhất hai bàn tay nắm chặt xuôi trên vạt áo. Trong lòng y trào lên niềm xót xa khó tả. Nhìn xem, một đứa nhỏ từng linh động biết mấy, thấy y là vui, giờ này nhạy cảm đến mức nào.
 
Mà nó nào có lỗi. 
Há có lỗi gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play