Thêm một lần chớp mắt, Mặc Chiêu và bốn người Sở Ngân đã mất tăm mất tích. Số còn lại bị nhốt trong ngục cốc, gió từ bốn phương tám hướng xoay vần, cảm giác gai lạnh từ dưới chân truyền lên, đến trai tráng còn phải rùng mình. 

Phùng Hoan rút kiếm ra khỏi vỏ, thần sắc ngưng trọng, Mặc Chiêu cứ bỏ đấy mà đi, để bọn họ lại một nơi như quỷ thần sai khiến. A Đa Lãng bên cạnh cũng chẳng kém, y nghe tiếng gió ngay bên tai, từng tiếng qua lại như hòa vào nhịp đập trong l*иg ngực. Người kia tâm tư sâu, y chỉ kịp bắt được nụ cười nửa miệng trước khi người biến mất, trong lòng thầm đoán thứ ẩn núp phía sau, hẳn sẽ khiến người ta chán ghét y như ánh nhìn trêu cợt giấu trong đôi mắt người.

Hẳn thế.

Suy nghĩ chợt đứt đoạn, xung quanh A Đa Lãng cùng lúc xuất hiện vô số những bóng đen không nhìn rõ mặt mũi. Chỉ thấy khi y định thần lại, nơi cổ tay bỗng dưng đau nhói, ngơ ngác nhìn xuống, không biết nơi đó từ lúc nào đã có một vết thương dài chừng nửa tấc. Những bóng đen kia không để bọn họ có cơ hội suy xét, lượn qua như gió xẹt, bấy giờ A Đa Lãng mới giật mình nhận ra bản thân sau một chốc ngắn ngủi đã bị vây ở thế yếu. Y hô lên một tiếng, vội vàng vung kiếm đỡ lấy từng đòn tấn công như ảo ảnh, không nhìn thấy rõ vị trí của bóng đen, thậm chí còn không phát hiện vết thương kia là từ đâu mà có. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play