Đã đến đây rồi mà vẫn gặp được nhau, hai bên đều ngỡ ngàng, chẳng biết là loại duyên phận gì nữa. Vừa nhìn rõ mặt hai người này, Võng Vao và Võng Dực đều đồng loạt dựng lên cảnh giác, ba ngón tay đặt sẵn trên dây đàn. Hành động nghiêm túc ấy khiến người kia bật cười:"Việc gì phải cảnh giác thế, ta dù sao cũng đánh không lại chủ tử các người."

Mặc Chiêu cũng cười:"Ta thật không ngờ có thể gặp lại hai người ở nơi này đấy. Tịnh Nguyệt song sát vang danh lừng lẫy, không ngờ cũng có ngày phải chạy đến Sa Hoang trú thân."

Những lời vừa nói hoàn toàn là phỏng đoán của Mặc Chiêu, rất có thể hai người này đến Sa Hoang chỉ vì nhiệm vụ hay giống như bọn họ, muốn đề cao năng lực. Chỉ là không hiểu sao Mặc Chiêu lại có cảm giác hai người này đã xảy ra tranh chấp với gia tộc, cuối cùng chạy đến đây, còn vô tình tham gia vao dong binh đoàn của A Đạt. 
 
Không thể không nói, trực giác của Mặc Chiêu vô cùng nhạy bén. Hai người Minh Tịnh đúng là chạy trốn, hơn nữa còn chạy trốn rất chật vật. Kẻ phản bội sẽ không được tha thứ, dù là với lý do gì đi chăng nữa. Ngay cả bọn họ cũng không biết tại sao chuyện ngày ấy lại như cửa lọt gió, là kẻ nào đã để truyền đến tai Minh gia, hại hai người một kiếp. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play