Hai tiếng vừa bật ra khỏi miệng, cũng là lúc Triệu Tử Khiêm nâng tay vung kiếm, một tiếng hô lớn vang vọng cả vùng trời:"Mọi người cẩn trọng!"
Giữa bão gió rít gào, từng cơn quyện chặt lớp bụi dày, mấy người của Đông Viện phải đồng loạt nâng tay lên che mắt. Mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội, dây leo chằng chịt dưới nền đất như lũ rắn bò trườn chỉ trực chờ ngoi lên, quấn lấy chân đám người rồi lôi xuống. Trước uy áp của kẻ làm vua, một đám ma thú cấp thấp run như cầy sấy, một số quay lưng chạy biến vào trong rừng, số khác sợ hãi quỳ rạp xuống đất bày tỏ sự thần phục. Mấy đệ tử khác thấy tình cảnh ấy, trong lòng đều dâng lên dự cảm chẳng lành. Sở Diêm chẹp miệng, vẫn còn có tâm trạng châm chọc:"Thật là biết cách phô trương mà."
Mặc Chiêu không có tâm trạng trả lời Sở Diêm. Nàng còn đang mải nghĩ xem có nên dẫn dụ một con ma thú ra một góc để xử lý hay không. Chỉ là, không cho Mặc Chiêu có thời gian suy nghĩ, kèm theo tiếng động lớn khi từng nhánh cây đổ rạp là bóng dáng khổng lồ dần dần hiện rõ và một tiếng gào đến đinh tai nhức óc.
Tất cả ánh mắt đổ dồn về nơi phát ra tiếng động, chỉ sau một khắc, cuối cùng cũng có thể quan sát rõ ràng ba con vật đang tiến đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT