Mặc Chiêu đi theo người dẫn đường vào trong rừng trúc. Kinh ngạc phát hiện, nơi thanh tịnh thế này hóa ra lại là điểm dừng chân của Vu Tộc. Bên ngoài có hai lớp độc chướng, còn có cơ quan che mắt, Mặc Chiêu có người dẫn đường mà vẫn tốn không ít thời gian.
Lớp tuyết trên đất rất dày, từng cành trúc cao cao đọng những miếng băng mỏng dính như cánh ve.
Mặc Chiêu theo lời chỉ đi vào trong tiểu viện của Nhan Tịch. Y ở ngay ngoài, nàng vừa bước qua cửa đã thấy. Trên đầu y treo hai chiếc đèn l*иg, tuyết rơi trên vai, mái tóc đen được phủ kín bởi những tia sáng dịu nhẹ. Tiết trời lạnh giá, mỗi lần y thở ra đều có một làn khói trắng lơ lửng rồi biến mất. Tầm mắt Mặc Chiêu dừng lại trên đó, tiếp theo là đôi chân dài thẳng tắp phía dưới.
Bông tuyết rơi lả tả trước mặt, điểm những vệt trắng trong đôi đồng tử trong suốt. Trên môi nam nhân thấp thoáng nụ cười, hai cánh tay mở rộng, trong ngực Mặc Chiêu trào lên những rung động mãnh liệt không thể tự kìm chế. Nàng bước dài về phía y. Từ bước chuyển thành chạy, để lại trên lớp tuyết từng dấu chân vội vã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT