Yến hội vừa kết thúc, Lăng Tử Hàm nhanh chóng dắt Võng Dao rời đi, còn chưa được nửa đường đã bị một đám người chặn lại. Tâm trạng Lăng Tử Hàm không tốt, đừng nói đến công chúa, ngay cả người tới là hoàng đế y cũng không nể tình. Nụ cười xã giao trên môi biến mất, chỉ còn cái cau mày phiền chán:"Mộ Dung công chúa không về nghỉ ngơi, đi theo ta làm gì?"
Hai từ đuổi khách viết rất rõ ràng, Dương Ngọc không vui, muốn lên tiếng dạy bảo vài câu, ai dè bị Mộ Dung Nguyệt nâng tay cản lại:"Là lỗi của ta, khuya như vậy còn quấy rầy bát hoàng tử nghỉ ngơi. Đây là lần đầu ta được đến Đông Phong, sẽ ở lại đây thăm thú một thời gian, không biết bát hoàng tử có thể bồi ta du ngoạn vài bữa?"
Lăng Tử Hàm cau mày, Mộ Dung Nguyệt như thể chỉ chờ thái độ này của y, cười duyên nói:"Nếu người không rảnh, chi bằng cho ta mượn một người thị vệ là được."
Lăng Tử Hàm thiếu điều trợn trắng mắt, nữ tử lớn mật này thật dễ nghe làm sao, còn không bằng chỉ tên trực tiếp. Y nhếch môi cười:"Ngày mai ta sẽ đến xin phụ hoàng một thị vệ am hiểu đường xá Đông Phong, nhất định có thể làm công chúa hài lòng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT