“Thực xin lỗi.” Cô vội vàng nói, ngay sau đó tay liền chạm đến mặt nồi, bị bỏng đến hít một hơi.
Thật sự là càng vội càng loạn.
Cô nắm vành tai theo bản năng: “Dịch tiên sinh, anh cứ để tôi rửa đi.”
Còn chưa nói xong, Dịch Văn Trạch đã mở vòi, kéo tay cô xuống dưới dòng nước lạnh. Nước chảy dọc ngón tay anh, trượt xuống bàn tay cô. Bởi vì anh đã đứng ngăn hơn nửa bóng đèn, Giai Hòa chỉ thấy được dòng nước trước mắt cùng với tay mình, từng luồng hơi nóng rẫy bất giác lan khắp người.
Dường như qua một lúc rất lâu, anh mới tắt vòi nước, xoay người cô lại.
Giai Hòa không dám cử động, tầm mắt nhìn hàng cúc trên áo sơ mi của anh, mơ hồ nhìn thấy hai cái bát trên bàn. Trên mì vẫn còn thả một túi dầu vừng, mùi hương tỏa ra xung quanh. Thấy liền có cảm giác đói bụng.
“Giờ nếu không ăn mì thì sẽ không ăn được nữa…” Giai Hòa mở miệng, muốn xoay người lấy bát mì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT