Khi tôi đang đứng đợi ở nhà ga, tôi nhìn thấy Thẩm Sương.
Cô ta đeo khẩu trang đội mũ, ngồi một mình trong góc với chiếc vali, toàn thân có vẻ chán chường.
Dù sao thương âm đã hứa với tôi sẽ giữ mạng sống của cô ta, nhưng đông thời ông ta cũng lấy đi một số thứ khác và lấy lại những thứ đã đưa cho cô ta.
Ví dụ, những may mắn trong những năm sắp tới.
Thanh Xuân đứng bên cạnh đưa cho tôi một chai nước.
“Đại sư tỷ, chị có muốn chào hỏi không?”
Tôi nhìn em ấy một cách khó hiểu: “Tôi không quen cô ta, chào hỏi cái gì chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play