Bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ, mấy người đã ăn sớm bắt đầu nấu sủi cảo, Vân Chức liền nhớ tới những cái sủi cảo đó ở trong bếp, vội vàng đẩy Tần Nghiên Bắc ra, mong anh buông ra: "... Sủi cảo của anh mà còn không quan tâm nữa thì chắc sẽ đổ đi mất.”
Sự kiềm chế của anh được nới lỏng, và Vân Chức nắm lấy cơ hội nhảy ra khỏi lòng anh. Trước khi hai người tách ra cơ thể cô hơi chùn một chút, đột nhiên như một nụ hôn rất nhẹ lướt qua tóc cô.
Vân Chức tự giễu, đây là cảm giác sai lệch lo bò trắng răng gì thế.
Tần Nghiên Bắc dù bị bệnh nặng, trạng thái tinh thần có không ổn định, cần cô như một hòn đảo cứu giúp, không kiềm được có một vài sự tiếp xúc cơ thể nhưng cũng không đến nổi là hôn cô.
Tính cách và thân phận như thế của anh thì không thể nào có suy nghĩ gì khác với cô.
Cô lo lắng quá rồi.
Vân Chức bế Nhạn Nhạn vào bếp, cầm lớp vỏ sủi cảo còn thừa trên khay lên, xoay lưng nhìn về phía Tần Nghiên Bắc và mỉm cười, ánh sáng dịu nhẹ của cây đèn trần làm mờ hàng mi của cô và cô nói nhẹ nhàng: “Nghiên Bắc, anh lợi hại thế, gói rất đẹp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT