Trên đường đi từ đầu đến cuối Vân Chức vẫn cúi đầu, âm thầm cởi hết trang sức trên người xuống, rồi đặt nó vào trong chiếc túi xách hiệu mà Tần Nghiên Bắc bảo cô dùng và ôm nó trên chân.
Áp lực nặng nề trong xe khiến cổ họng cô có mùi tanh, cô cố gắng chịu đựng cho đến khi xe gần đến cổng khu Nam Sơn, đường vắng tanh không có xe khác chạy qua, cô mới chợt nhớ ra mình không muốn đi vào.
Cô vốn định sẽ đưa Tần Nghiên bắc về tới c9 rồi lấy đồ của mình, tối nay cô sẽ dọn ra ngoài, sẽ không làm bất cứ trò hề nào thêm nữa.
Không thể trả nợ ân tình, sau này cô sẽ vẽ tranh để tiết kiệm tiền trả cho Tần Nghiên Bắc, dù thái tử gia không cần cũng chẳng coi trọng. Nhưng cô không thể ở lại căn biệt thự này để bị coi như một con mèo đầy mưu mô khác.
Nghĩ kĩ thì quả thật cô trông rất nực cười, cô quá coi trọng bản thân mình rồi, Tần Nghiên Bắc có thân phận như thế nào chứ, vết thương của anh, bệnh của anh làm gì tới lượt cô lo lắng, cô lại không biết thân biết phận, nghĩ rằng mình sẽ giúp được anh, nghĩ mình với anh là bạn.
Nhưng bây giờ xe đã tới cổng rồi, sự khó chịu trong lòng cô đột nhiên bộc phát, không khống chế được nhớ lại thời gian từ trước đến bây giờ, những chuyện ngu ngốc cô làm trong căn nhà lớn này.
Cô không hề muốn bước vào chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT