Buổi sáng còn mang vẻ mặt đơn thuần nói muốn đi thuê nhà gần trường, buổi tối lại giở trò, cả gan dám nhét thứ đồ không đàng hoàng vào trong phòng để đồ của anh!
Anh biết mà, thuần khiết là ngụy trang thôi, cô lấy danh vẽ tranh để nghiên cứu cơ thể của anh, kết quả mới ở cùng một đêm liền nóng lòng muốn để anh mặc thứ đồ tả tơi này cho cô xem hả?!
Nằm mơ đi.
Có phải anh nuông chiều cô quá rồi khiến cô đã không còn biết trời cao đất dày nữa không!
Anh nên đem mấy thứ này vứt lại cho cô để cô tỉnh ra.
Mỗi ngày vào thời gian này dì Trịnh đễ sẽ đi vứt rác, tất cả mọi thùng rác trên lầu đều đã được hốt xong, Vân Chức không muốn khiến dì thêm nặng công việc nên cô chạy xuống lầu 1 để giải quyết mớ vải hư đã cắt đi rồi mới quay lại lầu 2.
Vừa lại gần cửa phòng để đồ, Vân Chức đã nhạy cảm phát hiện có gì đó không đúng, cửa đã khóa chặt, không hề giống lúc cô đi ra, không có khả năng khác, chắc chắn là Tần Nghiên Bắc đi thang máy từ dưới hầm xe đi thẳng lên nên cô không nhìn thấy anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT