Đứa trẻ quá gầy đó, không đủ dinh dưỡng, không ăn nổi dù chỉ một hạt cơm, tình hình bây giờ của Chức Chức, lại có thể tốt hơn lúc đó không?
Đứa trẻ nhỏ trước kia luôn thích cuộn mình lại, như thể chỉ có cơ thể yếu ớt này mới là bức bình phong duy nhất của cô, bây giờ Chức Chức cũng sẽ co người lại, nhưng cô nguyện ý mở cả cơ thể ra cho anh, chỉ cho mình anh.
Đứa trẻ ngẩng đầu lên nhìn anh mấy lần, đôi mắt vừa to vừa đen, nó luôn long lanh nước, từ lần đầu tiên gặp mặt Chức Chức ở quán bar anh đã nghĩ, nếu đứa trẻ đó lớn lên, đôi mắt có lẽ cũng như vậy, long lanh trong sáng, có thể ẩn chứa rõ hình bóng của anh.
Theo lời bác sĩ nói, phản ứng kịch liệt lần trước của Chức Chức ở độ tuổi đó, cái này còn có thể coi là sự trùng hợp thôi sao? Còn có thể chỉ đơn giản bảo là do bản thân nghĩ nhiều để giải thích sao? Hoặc là nói bệnh hoang tưởng của anh đã bất giác nặng lên đến mức độ này rồi đi?!
Tay Tần Nghiên Bắc phát run, anh vuốt ve hàng mi của Vân Chức, thành trì anh dựng lên với sự phòng thủ kiên cố bao nhiêu năm trong trái tim sớm đã trở nên lạnh giá từ vô số lần tuyệt vọng và hụt hẫng vì không tìm ra được manh mối. Anh đã chấp nhận cách nói của người khác, cũng ép bản thân phải tin là người đó chưa từng tồn tại trong cuộc sống của anh.
Nhưng vào giây phút này, tất cả cát bụi tích tụ đột nhiên bị mưa to gió lớn cuốn sạch, dần dần lộ nguyên hình nguyên dạng.
Tần Nghiên Bắc ôm chặt lấy Vân Chức, cô không chút phòng bị chìm đắm trong cái ôm của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT