Hàn Thủy không cần ta nói thêm gì, dùng mấy bước liền túm Dương Chiêu đang co ro trong rừng đến trước mặt ta.
Dương Chiêu lúc này nào còn giữ được sự đoan trang của khuê tú, sớm đã run lẩy bẩy, trên mặt dính đầy nước mắt nước mũi, mặt mày xám xịt.
Trong mắt nàng ta không có tiêu cự, nửa ngày mới phát hiện mình đã đổi vị trí, lập tức khóc lóc thảm thiết, liều mạng giấu mình vào trong bụi cỏ, lá cỏ thô ráp cứa vào mặt nàng hiện ra mấy vết ma/u: “Cứu mạng!! Cứu mạng!! Đừng gi/3t ta! Đừng gi/3t ta!”
Thị tòng* đi theo phía sau ta tiến lên bắt mạch cho nàng ta, lại lật mí mắt nàng ta lên, hồi bẩm: “Điện hạ, có lẽ đã phát đi3n rồi.”
* Thị tòng" (侍從) là từ dùng để chỉ những người hầu hạ, đi theo phục vụ chủ nhân.
Ta thương tiếc nói: “Đáng tiếc quá, hôm qua còn đưa cho nàng ta ngọc bội giống với Hoàng đệ.”
Hoàng đệ nhỏ giọng nói: “Trẫm cùng nữ nhi Dương gia hữu duyên, cho dù nàng ta điên rồi, trẫm cũng muốn cưới nàng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play