Dì Vương vốn còn định an ủi cô chút, khoảng thời gian này, bà thường xuyên đến chỗ Thời Nhiễm, vấn đề vệ sinh bên Thời Nhiễm như thế nào bà rõ nhất. Gạt chuyện đó qua một bên không nói, nay Tráng Tráng ăn cơm Thời Nhiễm nấu như ăn tục uống tục nhồi nhét cho mình, nhưng dạo này bụng không sao cả, phải biết rằng lúc trước ăn vặt tháng nào không bị bệnh một lần thì không bình thường.
Có điều nghe Thời Nhiễm nói vậy, dì Vương cũng chợt hiểu ra, biết rằng tuy Thời Nhiễm không nói, nhưng chắc có chuyện gì rồi.
Có thể có chuyện gì được chứ?
Còn chẳng phải buôn bán tốt quá nên bị người ta ghét.
Dì Vương không hỏi tình hình của Thời Nhiễm, nhưng chỉ nhìn cô gái mới mười tám tuổi đầu tự mình bươn chải, tứ hợp viện rách nát thế kia cũng không thuê một căn nhà khác ở, mỗi ngày đối diện với đống hoang tàn từ sáng đến tối. Trong lòng dì Vương biết có lẽ đối phương có chuyện quá khứ.
Thời Nhiễm không dễ gì có một kế hoạch cuộc sống an cư lập nghiệp, giờ lại bị người ta chĩa mũi nhọn, chỉ cần nghĩ đến điều này thôi dì Vương đã đầy một bụng tức.
Bà lập tức vỗ n.g.ự.c nói: "Vậy con không cần quản nữa, để dì đi hỏi cho con!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play