"Tiểu Nhiễm đến rồi sao, ngồi đi con."
Thời Nhiễm ngượng ngùng cười cười, đặt thức ăn trên tay xuống.
"Dì Vương, con đến thật không đúng lúc, chắc không làm phiền dì ăn cơm chứ ạ?"
Dì Vương quay sang đứa cháu đứng kế bên đảo trắng cả mắt.
"Có gì đâu chứ, con mà không đến dì đã bị thứ của nợ này làm tức c.h.ế.t mất rồi."
Những lời này cũng là lời thật tâm của dì Vương, bà có một đứa con trai một đứa con gái, sau khi cả hai kết hôn đều đã chuyển ra ngoài ở. Lúc trước bị 2 bên cháu nội cháu ngoại thúc giục muốn bà sang ở chung, nhưng dì Vương không đồng ý, dì cảm thấy ở chung cư không thể sánh bằng sống ở quê nhà.
Dì ấy ở đây có những người hàng xóm đã sống chung với nhau mấy chục năm trời, với cả bận rộn với công việc của trưởng khu phố, không cần nói cũng biết cuộc sống có bao nhiêu tốt đẹp.
Chỉ có một điều thất vọng duy nhất đó chính là đứa cháu trai lớn này.
Dì Vương than thở: "Con xem nó ốm như thế này, có ai nuôi con nít mà lại nuôi thành như vậy không chứ! Mới có bốn tuổi mà ốm yếu như thế thì làm sao mà lớn nổi đây?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT