Vu Âm luôn nghĩ mình khá chậm chạp trong chuyện tình cảm. Trước đây, có lẽ cô không nhận ra, nhưng giờ phút này, cô đã hiểu tất cả.
Cô không hoàn hảo, nhưng anh vẫn chấp nhận và yêu thương cô. Anh muốn bù đắp cho mọi thiếu sót, lưu giữ từng ký ức đẹp bên cô ở mỗi nơi họ đi qua. Ban đêm, khi ôm cô vào lòng, anh như muốn khảm cô vào tâm khảm, không rời xa.
Dẫu Đàm Từ không nói ra, Vu Âm vẫn nhận ra điều anh đang che giấu. Hiểu được tâm tư ấy, trái tim cô đau đớn khôn nguôi.
Đêm đó, trăng tròn treo cao trên bầu trời, sáng như chiếc đĩa ngọc. Đàm Từ vừa bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Vu Âm ngồi trên ghế mây ngoài ban công, đầu ngẩng lên nhìn trời, ánh mắt mơ màng.
“Vu Âm.” Anh tiến lại gần, nhẹ nhàng đẩy chiếc ghế. “Sao em lại ngồi đây để gió lạnh thổi thế này?”
Vu Âm giật mình quay lại, mỉm cười đáp: “Em không dễ bị cảm đâu.”
“Phải, đúng là như vậy.” Đàm Từ gật đầu, rồi bảo: “Để anh lấy áo khoác, ngồi cùng em một lúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT