“Ngô Ngọc Viện chọc vào tà thuật à?” Lữ Văn Quân hỏi, giọng đầy ngạc nhiên xen lẫn nghi hoặc.
“Tôi nghi ngờ tà thuật này đang nhắm vào tôi,” Vu Âm trả lời, ánh mắt thoáng hiện vẻ trầm ngâm. “Hung thủ đã g.i.ế.c người và cố ý để lại một con rối gỗ bên cạnh t.h.i t.h.ể của Ngô Ngọc Viện, như thể đang muốn khiêu khích tôi.”
“Cô nghĩ vậy cũng không phải không có lý. Gần đây, những gì cô đối mặt đều không hề bình thường,” Lữ Văn Quân đáp.
Vu Âm gật đầu, trong đầu thoáng hiện lên những vụ việc kỳ lạ cô từng xử lý: vụ án Lưu Triết, bà cốt già trong làng… tất cả đều để lại dấu vết của những thứ không thuộc về thế giới này.
“Tôi không quá bận tâm về cái c.h.ế.t của Ngô Ngọc Viện,” cô nói tiếp. “Dù sao cô ta cũng gây ra tội ác lớn – bắt cóc và g.i.ế.c người. Nhưng điều tôi lo lắng chính là đây chỉ là khởi đầu. Chúng ta chưa biết nhiều về tà thuật này, và cũng không rõ kẻ đứng sau có ý đồ gì.”
Sau khi cúp máy, Vu Âm quay lại biệt thự. Cô dành thời gian nghỉ ngơi để hồi phục sức khỏe và cẩn thận dặn dò ông bà Tề luôn mang theo bùa hộ mệnh bên người.
Buổi trưa, vừa ăn xong, điện thoại của Vu Âm reo lên. Là ông ngoại Tề gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT