Dương Thục Phân lại quỳ xuống trước mặt Vu Âm, cúi đầu cầu xin: “Tôi xin cô, cô thương hại tôi đi. Tôi chỉ còn một đứa con trai, con trai tôi không thể c.h.ế.t được.”
Vu Âm nhìn Dương Thục Phân, đôi mắt lạnh lùng, rồi cất lời: “Dương Thục Phân, tôi có thể chỉ cho bà một con đường.”
Bà ta ngẩng lên nhìn Vu Âm với ánh mắt đầy hy vọng. Vu Âm tiếp tục: “Bà và chồng bà bây giờ hãy đi tìm con dâu cả của bà, sang tên căn nhà bà đang ở cho cháu gái. Sau đó, bà phải xin lỗi con dâu cả và đến mộ của con trai cả để thắp hương xin lỗi. Nếu bà làm được những điều này, tôi sẽ giúp bà.”
Khi nghe Vu Âm nói xong, sắc mặt Dương Thục Phân ngay lập tức thay đổi. Bà ta đứng bật dậy, tức giận chỉ vào Vu Âm và mắng: “Loại người có quyền thế như cô thật độc ác! Con bé kia đã cho cô bao nhiêu tiền mà cô muốn giúp nó chiếm hết tài sản nhà chúng tôi?”
Bà ta tiếp tục lớn tiếng: “Cô tưởng mình thật giỏi lắm à? Cô cũng là kẻ lòng dạ đen tối! Cô thấy c.h.ế.t mà không cứu, cô sẽ bị sét đánh, cô sẽ không c.h.ế.t yên đâu!”
Chưa dứt câu, Dương Thục Phân bất ngờ bị một lực mạnh hất mạnh vào tường. Cả thang máy im lặng, mọi người chỉ thấy ánh mắt lạnh lùng của Vu Âm và Dương Thục Phân như một đống bùn bị ném vào tường.
“Tôi chỉ cứu người đáng cứu,” Vu Âm lạnh lùng nói, “Không tin nhân quả, không nghe lời khuyên thiện, cuối cùng tự mình chuốc lấy hậu quả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play