Vu Âm mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
“Chắc ông cụ vẽ đẹp lắm, đúng không bà?”
“Đẹp lắm. Ông ấy vẽ rất giỏi.” Bà cụ gật đầu, giọng đầy tự hào. “Chỉ cần nhìn thấy tranh ông ấy vẽ, bao nhiêu giận dỗi trong lòng bà đều tan biến.”
Con đường núi dẫn xuống làng được giữ gìn cẩn thận, sạch sẽ, không một ngọn cỏ mọc xen. Trên con đường ấy, một người đàn ông mặc áo lam, tay cầm chiếc ô, đang chậm rãi bước xuống.
Mọi người nhìn thấy ông từ xa. Con đường không dài, nhưng dường như ông đã đi suốt 70 năm mới đến được đây.
Khi dáng ông dần rõ hơn, ai nấy đều sửng sốt. Đó là một người đàn ông trẻ trung, khỏe khoắn, dáng đi thẳng thớm. Nhưng khi ông đến gần hơn, tóc ông bỗng bạc trắng, khuôn mặt hằn dấu thời gian. Ông đã vượt qua quãng thời gian dài đằng đẵng, mang theo bao nỗi nhớ nhung và chờ đợi để trở về.
Bước đến trước mặt bà cụ, ông khẽ nói, giọng đầy xúc động:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT