Nguyên Minh gật đầu, tiếp lời: “Đúng vậy. Những người đó đều được giao nhiệm vụ hạ cổ cho cục trưởng. Mục tiêu của Phan Liễu Nhi là biến cục trưởng thành con rối để phục vụ riêng mình.”
Nghe đến đây, Vu Âm hừ lạnh: “Đúng là vừa xấu xí, vừa độc ác.”
Cô quay sang hỏi tiếp: “Những người còn lại thế nào? Tình trạng của họ ra sao?”
Dư Tiểu Ngư đáp, giọng nghẹn ngào: “Họ bị thương rất nặng, vẫn đang trong phòng chăm sóc đặc biệt. Khi chúng tôi gỡ băng bịt miệng cho họ, tay ai cũng run rẩy. Băng bịt miệng còn có một lớp nhựa dính chặt, ngăn m.á.u thấm ra ngoài…”
Cô dừng lại một chút, ánh mắt đượm buồn. “So với họ, Mã Bảo Cương vẫn còn may mắn hơn nhiều. Anh ấy suýt chết, nhưng ít nhất vẫn sống sót nhờ chị cứu.”
Nhắc đến Mã Bảo Cương, không khí như trùng xuống. Nghĩ đến những đồng đội đã bị tra tấn đến chết, Dư Tiểu Ngư cảm thấy 300 người thiệt mạng trong vụ nổ kia còn may mắn hơn nhiều.
“À đúng rồi, gần đây ở Oa Quốc vừa xảy ra một chuyện lớn. Cục trưởng, hôm nay ngài có xem tin tức không?” Đại Không lên tiếng, cố ý tìm chủ đề thú vị để khuấy động bầu không khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play