Những lời nói của anh khiến Vu Âm nghẹn ngào. Cô không biết nên đáp lại thế nào, chỉ khẽ áp mặt vào cánh tay anh, giọng nói nhỏ nhẹ:
“Đàm Từ, anh thật sự rất tốt. Em thích anh… nhiều hơn một chút rồi.”
Nghe vậy, Đàm Từ bật cười, giọng nói dịu dàng nhưng pha chút hài hước: “Anh không tham lam đâu. Mỗi ngày thích thêm một chút là đủ rồi, dần dần sẽ thành rất nhiều.”
Nói xong, như bị một cảm xúc mãnh liệt cuốn lấy, Đàm Từ đột ngột kéo Vu Âm vào lòng. Anh ôm cô chặt, hành động hoàn toàn xuất phát từ bản năng, như để trấn an bản thân rằng cô đang bình an ở đây, ngay trong vòng tay anh.
Khi nhận ra mình ôm cô, Đàm Từ có chút lúng túng, sợ cô giật mình. Nhưng nhìn xuống, anh thấy Vu Âm không chỉ không khó chịu mà còn vòng tay ôm lấy anh. Đầu cô tựa vào n.g.ự.c anh, khuôn mặt khẽ cọ vào áo anh như một chú mèo nhỏ đang tìm kiếm sự ấm áp. Khoảnh khắc ấy khiến anh mỉm cười, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng.
“Anh hy vọng em sẽ mạnh mẽ hơn nữa, mạnh mẽ đến mức không có thứ vũ khí nào trên thế giới này có thể làm hại em,” Đàm Từ khẽ nói, giọng đầy cảm khái.
Vu Âm ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh, giọng nói đầy phấn khích: “Sáng nay khi tỉnh dậy, em phát hiện tu vi của em đã tiến bộ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play