Kim Lan nhìn cô gái, nhẹ nhàng gật đầu, rồi lại khẽ lắc đầu. Cô cười nhè nhẹ, giọng nói ấm áp:
“Đất nước hiện tại đã thịnh vượng hơn cả những gì bọn chị từng dám mơ ước.”
Những ngày qua, Phương Dụ đã đưa Kim Lan đi thăm nhiều nơi, xem các triển lãm và tin tức. Kim Lan nói, ánh mắt đong đầy tình cảm:
“Thành phố này thật đẹp. Người dân ở đây thật tốt. Đất nước này… thật tốt. Chị yêu đất nước của mình, từng phút từng giây. Và chị cũng yêu các em – những người nối tiếp thế hệ của chị.”
Cô quay sang cô gái trẻ, mỉm cười:
“Các em cho chị biểu diễn một vở tuồng được không? Chị rất thích. Trước đây, chị chưa từng sống vì sở thích của riêng mình, nhưng bây giờ, chị muốn dành tặng các em một vở tuồng.”
Ngay sau lời nói ấy, khung cảnh xung quanh bỗng thay đổi. Hội trường lớn của trường học dần biến thành một sân khấu kịch cổ kính. Những diễn viên trên sân khấu lần lượt bị Kim Lan đưa xuống dưới. Họ từ những người biểu diễn trở thành khán giả, còn Kim Lan bước lên sân khấu, chính thức trở thành nhân vật chính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play