Việc tặng trang sức lần này không phải lần đầu Vu Âm tặng quà cho gia đình Nghiêm Minh. Trước đó, cô còn tự tay vẽ bùa bình an, gửi đến để cầu chúc cho họ sức khỏe và bình an.
Mối quan hệ giữa con người với nhau là như vậy: có cho, có nhận. Gia đình Nghiêm Minh thường xuyên gửi đồ ăn từ quê lên cho cô. Dù Vu Âm chưa từng gặp họ, nhưng tình cảm của hai bên ngày càng gắn kết.
Những món quà quê, có thể trong mắt người khác không đáng giá bao nhiêu, nhưng với Vu Âm, đó là cả một tấm lòng. Giá trị lớn nhất của những món quà ấy không nằm ở vật chất mà là tình cảm chân thành.
Khi Đàm Từ hoàn thành việc nghiền bột ngọc trai, Vu Âm kiểm tra, gật gù hài lòng:
“Anh cũng thật khéo tay đấy.”
Cô đổ bột ngọc trai vào một chiếc bình nhỏ rồi đưa cối đá cho Tề Duyệt.
“Chị đổ thêm chút nước vào, rồi dùng bột ngọc trai này đắp mặt. Đảm bảo sau một giấc ngủ dậy, da chị sẽ mịn màng, bóng láng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT