Nghiêm Minh ngồi xuống bên cạnh, không giấu nổi sự hứng thú:
“Tài khoản Weibo chính thức của Douyu cũng đang loạn lên y như ở đây. Toàn là cư dân mạng vào xin lỗi Ngụy Thậm. Nghĩ đến việc Tiểu Ngụy tổng bị oan ức lớn như vậy, tôi thật sự thấy xót xa. Bị tống vào tù mấy năm, mất luôn cơ hội vào đại học, rồi ra tù lại phải hứng chịu sự chỉ trích của dư luận. Đổi lại người bình thường chắc đã sụp đổ từ lâu.”
Anh thở dài:
“Năm đó, Tiểu Ngụy tổng đã thi đậu đại học rồi, vậy mà vì vụ việc này, kết quả nhập học bị hủy. Cả 12 năm vất vả học hành, chỉ chờ một tương lai tươi sáng, lại bị vu oan và cướp mất tất cả. Ra tù rồi mà vẫn bị ném đá bởi những người không hiểu rõ sự thật. Đúng là bất công.”
Vu Âm nhìn màn hình điện thoại, lướt qua vài bình luận. Một nụ cười nhẹ nở trên môi cô:
“Những lời xin lỗi này là thứ Ngụy Thậm đáng nhận được từ lâu. Tiếc là chân tướng bị che giấu quá lâu, để lãng phí ngần ấy thời gian, mà thời gian đã qua thì không bao giờ lấy lại được.”
Cô ngừng lại một chút, ánh mắt trầm ngâm, rồi nói tiếp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT