“Bà ấy bảo nhà chỉ cần để ở. Sau đó, còn chê căn hộ lớn của chị trang trí quá lãng phí. Bà ấy nói nhiều phòng để không, toàn mấy phòng gym, phòng giải trí vô dụng. Rồi bà ấy đề nghị chị sửa lại nhà, thiết kế phòng cho hợp lý hơn, sinh thêm hai đứa con nữa, mỗi đứa một phòng. Phòng ngủ chính thì giữ nguyên, khỏi phải sửa sang gì.”
“Chưa hết đâu,” Tê Duyệt nói, giọng đầy mỉa mai. “Bà ấy còn nói nhà chị có nhiều xe hơi. Trong nhà bốn người lớn, bà ấy và ông chồng không biết lái xe, nên như thế là đủ xe rồi. Không cần mua thêm nữa!”
Vu Âm không nhịn được, cười lớn đến mức nước mắt rơi. Cô vỗ tay, nói:
“Quá hay! Người như dì ấy đúng là hiếm gặp, đáng ghi danh sử sách!”
“Đừng cười nữa!” Tê Duyệt nhíu mày, nhưng không giấu được ý cười trên môi. “Nghe mà tức c.h.ế.t đi được, chị đâu có thấy buồn cười!”
“Thế cuối cùng chị trả lời sao?” Vu Âm lau nước mắt, vẫn còn tủm tỉm.
“Chị chỉ nói thẳng với dì ấy, Tề gia chị kết hôn phải môn đăng hộ đối. Chị không thể chấp nhận kiểu gán ghép vớ vẩn như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play