Bà ta cười lạnh, tiếng cười khàn đặc vang vọng:
“Mấy năm nay, ông chiếm đoạt của cải của Trình Ý Ninh, để mặc tôi gánh mọi tội lỗi. Bây giờ tôi đã chết, con trai tôi cũng đã chết, ngay cả Minh Châu cũng không còn. Trình Chính Hoằng, ông còn mặt mũi nào mà sống? Ông cũng phải chết! Trình gia chỉ còn lại Bảo Châu. Tài sản của ông… tất cả đều thuộc về con gái tôi!”
Lưu Kim Mỹ sờ soạng khắp nơi, cố tìm kiếm cơ thể Trình Chính Hoằng để kéo ông ta xuống vực cùng mình.
“Ba ơi, con còn thấy mẹ của con.” Vu Âm đột ngột nói, giọng đều đều nhưng chứa đầy sự chế nhạo. “Mẹ bảo ba đã làm khổ mẹ nhiều lắm. Con gọi mẹ đến đây luôn nhé, để cả nhà mình đoàn tụ.”
Nghe đến đây, Trình Chính Hoằng gào lên thảm thiết:
“Không! Mẹ con c.h.ế.t không phải do ba! Là Lưu Kim Mỹ! Là con đàn bà độc ác này đã mua bảo mẫu để g.i.ế.c mẹ con!”
“Trình Chính Hoằng! Nếu không có sự đồng ý của ông, tôi làm sao có thể tiếp cận được đám bảo mẫu nhà ông? Nếu không phải ông ngầm cho phép, làm sao họ dám hạ độc vào thức ăn của bà ấy?” Lưu Kim Mỹ gào lên, giọng đầy oán hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play