Người giấu mặt tiếp tục, giọng đầy xót xa:
“Mẹ dì còn khuyên rằng, dù sao dì cũng không biết sự thật, cứ coi đứa con của người khác như con ruột. Vì dì đã nuôi cậu bé từ nhỏ, sau này lớn lên, cậu ấy cũng sẽ phụng dưỡng dì. Bà ấy nghĩ như thế thì chẳng có gì khác biệt.”
Nghe đến đây, Hứa Tế Muội bật khóc nức nở, giọng đứt quãng:
“Không giống nhau! Không giống nhau đâu! Con của người khác, dù có tốt thế nào, cũng không phải con của tôi. Tôi rõ ràng có con ruột, tại sao lại bỏ rơi nó? Tôi chỉ muốn được nghe con tôi gọi một tiếng ‘mẹ’, nhưng điều đó chỉ có trong mơ.
Hai mươi mấy năm trời, tôi nuôi con của người khác, còn con trai ruột của tôi bị vứt bỏ, c.h.ế.t không ai hay biết. Khi con trai tôi qua đời, tôi vẫn mải mê lo đám cưới cho đứa trẻ không phải m.á.u mủ của mình!”
Bà đau đớn, vừa nói vừa khóc, rồi gục xuống sàn, đ.ấ.m tay liên tục vào nền xi măng lạnh lẽo.
“Tại sao? Tại sao họ lại đối xử với tôi như vậy? Tôi không trách ai trong gia đình họ. Ngay cả khi chồng tôi bị liệt, tôi vẫn chăm sóc ông ta hàng ngày. Nhưng họ nỡ lòng nào lừa dối tôi, vứt bỏ con trai tôi? Tôi có thể vay tiền, làm mọi việc để chữa bệnh cho con tôi. Tại sao họ không cho tôi cơ hội đó? Tôi muốn con trai tôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play