Nghe đến đây, Vu Âm thoáng trầm ngâm. Cô mấp máy môi: “Thật sự giao cho cháu làm Cục trưởng sao?”
Nhìn thấy khóe miệng ông Triệu cong lên đầy khích lệ, cuối cùng Vu Âm cũng nở nụ cười: “Vậy cháu đồng ý!”
“Cuối cùng cháu cũng chịu đồng ý rồi!” Ông Triệu cười lớn, như trút được gánh nặng. “Nào, uống trà đi! Cháu đã nhận lời, tối nay ông có thể ăn thêm một bát cơm rồi!”
Khi rời khỏi Triệu gia, Vu Âm nhận từ ông Triệu một chùm chìa khóa – chìa khóa căn hộ gần đơn vị làm việc của cô. Ông nói rằng căn hộ luôn có người dọn dẹp thường xuyên, nếu muốn, cô có thể chuyển đến ở bất cứ lúc nào.
Triệu Vũ thì ríu rít chạy theo Vu Âm, nắm tay cô, vui vẻ nói: “Chị Vu Âm, chị cố gắng làm việc nhé! Nhận lương rồi thì nhớ mời em đi ăn đấy. Trường mầm non của em sắp nghỉ rồi, em sẽ đến công ty chị chơi!”
Lời nói của cậu nhóc khiến Vu Âm bật cười.
Đúng lúc đó, tài xế Vương Bình bước xuống xe, trông có vẻ mệt mỏi. Ông Triệu quan sát, liền hỏi: “Cậu lại bệnh à? Hay là nghỉ ngơi đi. Để tôi tự chở Vu Âm về trước, rồi quay lại đón Triệu Vũ sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play