Ánh mắt bà ánh lên sự không thể tin nổi: "Chú và thím con còn nói với mẹ rằng con đã mời giáo viên nổi tiếng về dạy đàn tại nhà, mỗi buổi học tốn đến 5000 đồng. Sao lại thành ra là anh họ con học đàn?"
Nghe những lời này, lòng Trần Phương Ngộ dậy lên cảm giác tủi thân khó tả. Cậu khẽ đáp: "Chú nói thẻ ngân hàng của con chỉ là tạm thời. Lúc đó chú bảo mượn tên con mở thẻ vì không tìm thấy giấy tờ cá nhân của chú. Nhưng thực ra thẻ ấy luôn ở trong tay chú."
Sắc mặt mẹ Trần càng lúc càng tối lại. Bà cười nhạt nhưng không giấu được sự giận dữ: "Vậy còn chuyện này: mấy năm qua, chú thím con nói gì với mẹ? Họ bảo rằng con hận ba mẹ vì đã bỏ con lại, không muốn gặp lại chúng ta. Đó là thật hay giả?"
"Giả," Trần Phương Ngộ đáp dứt khoát. Cậu nắm chặt tay, giọng nói trầm hẳn: "Chú thím nói rằng ba mẹ không cần con, rằng hai người đã có gia đình và con cái khác ở nước ngoài. Con đối với ba mẹ chỉ là gánh nặng. Nếu không phải họ thu nhận, con đã phải lang thang ngoài đường, chết đói từ lâu."
Nghe vậy, mẹ Trần tức đến mức buột miệng chửi thề, một điều bà hiếm khi làm.
Bà nắm lấy vai con trai, ánh mắt kiên định: "Nghe mẹ nói đây, Phương Ngộ. Mẹ và ba con đều ở nước ngoài gây dựng sự nghiệp, việc đó không hề dễ dàng. Ngay từ đầu, chúng ta đã rất bận rộn. Nhưng sau này, khi công việc ổn định, mỗi năm mẹ và ba đều cố gắng về thăm con, nhất là vào sinh nhật của con. Mẹ chưa bao giờ bỏ quên con, chưa bao giờ!"
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play