Cậu ngừng một chút, rồi tiếp, "Hoặc nếu có thể, cô cho tôi số điện thoại của họ được không? Tôi muốn gọi và hỏi họ lý do tại sao lại bỏ rơi tôi, sinh ra tôi nhưng không yêu tôi."
Vu Âm gật đầu, ánh mắt đầy sự nghiêm túc. "Tôi sẽ giúp cậu. Cậu cho tôi biết ngày sinh và giờ sinh của cậu, tôi sẽ tra cứu giúp."
Nhưng thay vì trả lời, Trần Phương Ngộ chỉ nhìn chăm chú vào màn hình, giọng nói chậm rãi như trút bầu tâm sự.
"Lúc tôi còn rất nhỏ, ba mẹ tôi đã ly hôn. Cả hai đều ra nước ngoài làm việc, để lại tôi cho chú ruột nuôi dưỡng. Từ đó, tôi sống nhờ vào sự ban ơn của người khác. Dù tôi còn sống, nhưng đôi khi cảm thấy mình vô dụng và chẳng còn hy vọng gì cả."
Cậu hít một hơi sâu, ánh mắt trở nên đau đớn, "Chú tôi luôn nói rằng tôi là đứa trẻ không ai muốn. Họ thương hại nên mới nhận nuôi tôi. Thím thì nhắc rằng tôi phải biết ơn vì họ đã cho tôi ăn, cho tôi ở, cho tôi đi học, và không được phép vô ơn."
Nghe đến đây, không khí trong livestream trở nên nặng nề. Trần Phương Ngộ kể tiếp, giọng vẫn bình tĩnh nhưng thấm đầy nỗi xót xa.
"Hồi nhỏ, tôi nghĩ rằng nếu mình học giỏi, đạt thành tích cao, họ sẽ tự hào về tôi. Nhưng khi tôi đạt điểm cao, họ không vui, thậm chí còn mắng và không cho tôi ăn cơm. Tôi không hiểu vì sao lại như vậy, nên càng cố gắng học hành chăm chỉ hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play