Vu Âm gọi điện cho Đàm Từ, giọng cô trở nên gay gắt hơn hẳn:
“Anh bỏ ra 300 vạn để thuê một đám người yếu kém hơn tôi đến bảo vệ tôi? Sao anh không đưa số tiền đó cho tôi, tôi tự bảo vệ mình được mà! Thậm chí tôi còn có thể tự kiếm ra số tiền đó!”
Ở đầu dây bên kia, Đàm Từ nghe cô nổi giận thì lại thấy nhẹ nhõm phần nào. Anh cười khẽ, giải thích:
“Lúc tôi xuất phát đã gọi cho em, nhưng lúc đó em không bắt được sóng. Đến chân núi, tôi gọi lại thì em lại đang bận. Nhắn tin em cũng không trả lời. Tôi lo lắng nên mới phải sắp xếp như vậy.”
Anh có thể tưởng tượng ra vẻ mặt giận dữ của Vu Âm lúc này, như một con mèo đang giương nanh múa vuốt. Nhưng khi nghĩ đến số tiền đã tiêu, lòng anh không khỏi đau xót.
“Đừng lo lắng. Số tiền đó sẽ có người trả lại cho tôi,” Đàm Từ cười, cố trấn an cô, “Ông Triệu nhờ tôi mang đồ em cần lên đây. Tôi cũng đã sắp xếp người bảo vệ em. Khi làm xong việc, xuống chân núi gặp tôi, tôi sẽ đợi em ở đó.”
Vu Âm vẫn nghi ngờ, hỏi lại: “Thật sự có người trả lại à? Anh có đang lừa tôi không đấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT