Vào một buổi chiều đầu thu, những chiếc lá khô héo chất đống hai bên đường, xoay tròn và rơi theo gió.
Trước cửa quán cà phê mèo, một cô mèo lông xù trắng như tuyết đang buộc trên mình những quả bóng bay quảng cáo, chạy quanh trên đường để thu hút sự chú ý của mọi người, chiếc chân đầy lông của mèo con giẫm lên những chiếc lá rụng chất đống, phát ra tiếng răng rắc giòn tan.
Những người đi ngang qua nhìn thấy cách quảng cáo độc đáo như vậy, đều không thể không dừng chân, và sau đó bị con mèo trắng này chộp lấy cơ hội, thành thạo chặn đường, đợi người vuốt ve bộ lông mượt mà của nó, rồi dẫn người đến trước mặt ông chủ.
“Meow!”
Nhanh lên, đưa cho cô ấy một hóa đơn, cô ấy đã chạm vào mèo rồi, phải trả tiền!
Đôi mắt tròn xoe của mèo con sáng lấp lánh, kêu lên với ông chủ một cách đường hoàng.
"Ông chủ, con mèo trắng này của ông đẹp quá, ngoan ngoãn như vậy còn giúp ông quảng cáo nữa, là mèo Chinchilla sao?" Người được dẫn đến tò mò hỏi.
Ông chủ quán cà phê mèo cầm tờ rơi trên tay, mỉm cười nói: “Không phải, là mèo sư tử Maine Coon.”
Mèo sư tử Tái Tái dẫn người đến trước mặt ông chủ, thấy ông chủ đưa cho cô gái một tờ giấy, nó như thể đã hoàn thành nhiệm vụ, không chút lưu tình quay người rời đi, vội vã đón mục tiêu tiếp theo, chỉ để lại một bóng lưng lông lá đầy lạnh lùng.
"A... thái độ phục vụ chỉ ở mức trung bình, ông chủ, sao nó lại bỏ đi như vậy, vừa rồi còn rất nhiệt tình mà." Cô gái được dẫn đến bị thái độ hai mặt này đả kích đến mức có chút phản ứng không kịp, cô còn tưởng con mèo này thích mình.
Ông chủ sờ vào mũi, nghĩ thầm đây thuần túy là mèo làm công, không có chút tình cảm nào, toàn là kỹ xảo, ông nghĩ vậy nhưng trên mặt lại thở dài sâu sắc: “Cô không biết, Tái Tái trước đây không làm việc này.”
Ông chủ thành thạo lấy ra một cuốn sổ tay kinh doanh mèo, lật đến trang của Tái Tái, đưa cho cô gái này và những khách hàng vây quanh xem: “Tái Tái là mèo hoang trên đường phố, cha nó bị gãy chân, mẹ nó phẫu thuật triệt sản đang trong thời gian hồi phục còn nợ tiền viện phí của bệnh viện thú cưng, em trai nó ăn trộm đồ ăn vặt của quán cà phê mèo của chúng tôi nên bị bắt, hiện tại chúng đang làm công cho quán cà phê mèo của chúng tôi để trả nợ và tiện thể nuôi sống gia đình.”
“Tái Tái còn chưa quen với việc phục vụ của quán cà phê mèo, chỉ có thể giúp đỡ quảng cáo trên đường phố, nó không phải là mèo phục vụ của quán cà phê, nó không làm công việc này.”
Cô gái cạn lời: “...... Ông chủ, chuyện ông bịa ra cũng đủ đầy yếu tố đấy.”
Người cha bị gãy chân, người mẹ bệnh nặng, đứa em trai nợ nần và cô ấy thì bần cùng rách nát.
Mùi vị của tiểu thuyết hạng ba quá nồng rồi đó.
Ông chủ bị nghi ngờ, lập tức nhướng mày cao cao: "Sao có thể là bịa chứ, cô nhìn con kia kìa--" Vừa nói, vừa chỉ vào bên trong, “Kia kìa, con mèo đen trắng lông dài ấy, đang tiếp khách kéo doanh số đấy, chính là em trai nó, đây đều là có mèo có chứng cứ hẳn hoi, sao có thể nói là bịa được.”
Mọi người theo tầm mắt của ông chủ, nhìn thấy con mèo Chinchilla chân ngắn đặc biệt nhiệt tình kia, phải nói rằng, đứa em này làm việc thuần thục như thể sinh ra đã làm nghề này, đã thoải mái nheo mắt mặc người vuốt ve lông của nó, miệng còn không quên ngậm một thanh ăn vặt cho mèo.
Cô mèo trắng nhỏ không biết từ lúc nào cũng dựng tai mèo lên nhìn về phía đó, nhìn thấy con mèo kia bị ông chủ kéo tới một cách khó hiểu làm em trai của cô, đôi mắt mèo màu xanh băng lộ ra vài phần ghét bỏ rất rõ ràng.
Ông chủ: “Ừm... em trai thích nghi khá tốt.”
Đám đông vây xem đều cười ồ lên, cảm thấy ông chủ quá hài hước, cũng bắt đầu lục tục vào cửa hàng tiêu tiền, mà lúc này, không ai chú ý tới bên đường có một chiếc Maybach kín đáo dừng lại, đang hạ một nửa cửa sổ xe xuống, người đàn ông tuấn mỹ trong xe nghe ông chủ kể chuyện, ánh mắt phức tạp nhìn con mèo sư tử lông dài trắng như tuyết kia.
Mèo con Tái Tái lúc này đang nghe hệ thống trong đầu mình rung chuông báo động, hệ thống đang dựng một mũi tên khổng lồ trước mắt cô, chỉ về phía người đàn ông trên một chiếc xe hơi đối diện đường.
“Chính là anh ta! Nam chính ở trên chiếc xe kia, dưới ảnh hưởng của hệ thống thế thân, cô và ánh trăng sáng của anh ta giống nhau như đúc, nhanh lên, nghĩ mọi cách để hắn mua cô đi, vào ở biệt thự của anh ta, khiến anh yêu cô, bắt đầu đi theo cốt truyện!”
Hệ thống hận không thể tự mình xông lên thay mèo hoàn thành nhiệm vụ.
Khổ nỗi con mèo này đối với nhiệm vụ của hệ thống luôn là lúc làm lúc không làm, tương đối không nghe lời chỉ huy.
Nó tìm hiểu rồi, mèo chính là như vậy, lúc không muốn để ý tới ngươi thì căn bản không có cách nào.
Hệ thống 0521 rất ủ rũ, mọi chuyện phải bắt đầu kể từ ba ngày trước. Ba ngày trước, nó vừa mới tiến vào tổng bộ, bắt đầu thời kỳ thực tập, nhận nhiệm vụ là kịch bản thế thân, vốn dĩ tràn đầy tự tin muốn trói buộc một nữ chủ hoàn mỹ tiến vào thế giới nhỏ cùng nam chủ bắt đầu ngược luyến tình thâm thực hiện thành tựu đầu tiên trong thời kỳ thực tập của nó, ai ngờ nó đã chọn xong người, vừa chuẩn bị trói buộc cô gái kia, con mèo hoang mà cô gái đang cho ăn dường như đã phát hiện ra nó, ngẩng đầu ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào nó, một chân tát vào người nó.
...... Sau đó, con mèo này liền trở thành đối tượng trói buộc đầu tiên của nó.
Hệ thống: ...…
Ngôn ngữ của loài người đã không đủ để diễn tả sự sụp đổ của nó…
Nó muốn trói buộc là nữ chủ của truyện ngược luyến, muốn mềm mại xinh đẹp, chứ không phải con mèo lông dài mắt sáng quắc trước mắt này!
Một con mèo, làm sao có thể khiến nó và nam chủ hoàn thành cốt truyện ngược luyến tình thâm đạt được kết cục BE chứ!!
Hệ thống nghĩ thôi đã cảm thấy mình sắp nứt ra rồi.
Lúc trói buộc con mèo này, nó rất không phối hợp, nếu không phải là trói buộc vào ý thức, con mèo này có lẽ đã muốn túm nó ra đập nát bằng một chân rồi.
Nói thật, nó cũng muốn để mèo đập nát nó cho xong.
Thôi thì cùng nhau đi chớt đi!!!.
Lỗi lầm nghiêm trọng như vậy, nếu bị tổng bộ phát hiện, nó sẽ không qua được kỳ thực tập, còn bị ghi vào hồ sơ công tác, các công ty khác cũng sẽ không nhận nó nữa.
Cũng may nó phát hiện con mèo trắng sáu bảy tháng tuổi này dường như đặc biệt thông minh, có thể nghe hiểu tiếng người, giao tiếp không thành vấn đề, thế là hệ thống 0521 bèn lấy tình cảm và đồ ăn vặt cá hộp, đồ ăn khô, thanh đồ ăn mèo ra dụ dỗ, khiến con mèo miễn cưỡng bước lên hành trình thực hiện nhiệm vụ.
Đã đến như vậy, con mèo này lại còn lúc nào cũng không nghe lời chỉ huy, còn không thể thúc giục, vừa thúc giục là kêu meo meo đòi kiện lên tổng bộ.
...... Mặc dù con mèo này không biết tổng bộ ở đâu, nó cũng sẽ không nói cho nó biết.