Nàng uống xong một chén trà, gã sai vặt kia đã bán hết hoa đăng, đem một cái mỹ nhân đăng cuối cùng trình tới Bùi Tấn.
Bùi Tấn cười, đưa cho Phó Nhiêu: “Hôm nay quấy rầy cô nương, trong lòng áy náy, cô nương giữ lại đèn lồng này chơi...”
Phó Nhiêu vốn không nhận, nhưng chữ viết trên đó cực kỳ đẹp, nàng có chút thèm muốn, ngại ngùng nhận lấy: “Cám ơn thúc…”
Bùi Tấn có chút cười không nổi, vịn chén trà hỏi: “Cô nương, ta thoạt nhìn già như vậy sao?”
Kiếp trước kiếp này, đều bại ở tuổi tác, tại sao khi tái sinh lại không trẻ ra vài tuổi?
Phó Nhiêu mở to mắt nhìn, cẩn thận đánh giá Bùi Tấn vài lần, mắt cười cong cong như trăng lưỡi liềm: “Ngài không già, ngài trẻ tuổi... Nhìn không đến ba mươi tuổi.” Bộ dáng lại tuấn dật xuất trần, có điều lời này nàng không dám nói.
Phó Nhiêu ôm hoa đăng, hé miệng cười khẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play