Cô hất cằm, giọng đầy mỉa mai: “Anh, mang theo cô em gái trà xanh của mình, tránh xa tôi ra. Nếu không, tôi không chắc sẽ nhịn được bao lâu đâu. Anh biết đấy, đồ sứ không nên va chạm với mái ngói. Còn tôi, kiểu người từ bé bị bán đi như thế này, trong lòng vốn đã đầy bóng tối rồi.
Đồng tử của Tống Minh Duệ co rút lại, đôi mắt hiện rõ sự kinh hãi và bối rối. Khuôn mặt hắn ta nóng rát như vừa bị ai tát liên tiếp. Những lời cuối của Kỳ Duyên khiến hắn ta chết lặng, vì chính hắn ta từng nói những lời đó với cô.
Ngày đó, khi Kỳ Duyên mới về nhà họ Tống chưa lâu, cô từng nhìn thấy Minh Châu tập đàn violin. Với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cô nói: “Wow, nghe hay quá! Những người biết chơi nhạc cụ thật là giỏi!”
Nhưng chỉ một ngày sau, tất cả dây đàn violin của Minh Châu đã bị ai đó cắt đứt.
Mặc dù Minh Châu luôn tỏ ra bao dung: “Chắc chắn không phải chị ấy làm đâu. Anh đừng nghĩ nhiều. Em tin chị ấy không phải người như vậy.”
Nhưng mọi chuyện đang yên lành, sao sau khi Kỳ Duyên nhìn thấy cô ta tập đàn thì dây đàn lại bị cắt?
Lúc đó, Tống Minh Duệ đã chỉ vào mũi em gái và nhắc nhở: “Em ngây thơ quá rồi. Loại người như Kỳ Duyên, từ nhỏ đã bị bán đi, lòng dạ đen tối. Đồ sứ không nên va chạm với mái ngói. Từ giờ em phải tránh xa cô ta ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play