Vì hai người ân ái ngọt ngào quá lâu, dẫn đến chiến quả khó khăn lắm mới nghiên cứu ra được đã bỏ lỡ thời cơ thưởng thức tốt nhất. Lục Hoán Cẩm nhìn bữa trưa nguội ngắt trên bàn, đề nghị: "Thời khắc quan trọng thế này thì đừng nấu cơm ở nhà nữa nhỉ, hẹn phụ huynh hai bên ra ngoài ăn được không? Anh đặt nhà hàng cho."
Ai ngờ đề nghị thỏa đáng thích hợp như vậy lại bị Túc Nhiên lắc đầu phản đối kịch liệt, "Loại thời điểm này sao có thể ra ngoài ăn chứ? Cẩm Bảo nhà tôi tốt thế nào tôi biết nhưng tổ gia gia không biết à, chúng ta nên rèn sắt khi còn nóng làm ra một bữa đại tiệc, để tổ gia gia biết cháu dâu đích tôn đảm đang hiểu chuyện đến mức nào!"
"Sức một mình tôi thì không đủ, nhưng có anh làm hiền nội trợ cộng điểm cho tôi, lo gì không sớm ngày đuổi được thằng cháu trai hoang bên ngoài ra khỏi cửa chứ?"
Lục Hoán Cẩm: "Em nói... cũng có lý." Lục Tổng vốn chẳng muốn tiếp tục quanh quẩn bên bệ bếp, nhưng Lục Tổng không từ chối được lời ngon tiếng ngọt của Nhiên Bảo, ma xui quỷ khiến thế nào lại đồng ý.
Thế là oái oăm thay, Túc Nhiên chẳng học được chút tài nấu nướng nào, ấy thế mà lại rèn luyện một sát thủ nhà bếp như Lục Hoán Cẩm thành bếp trưởng đảm đang trong nhà.
Lúc từng món ăn được bưng lên bàn ăn, Túc Vi Thanh cũng kinh ngạc, vạn vạn lần không ngờ hai đứa này lại kiên trì đến vậy. Y thử gắp một đũa khoai tây giăm bông nếm thử, mùi vị vậy mà lại thật sự ăn được.
Túc Nhiên sáp lại gần quan sát vẻ mặt của y, thấy y không nhổ ra, lập tức vui mừng hớn hở bắt đầu nhận công: "Tổ gia gia, món này là do cháu và A Cẩm cùng làm đó!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play