Túc Ninh vốn định thăm dò xem rốt cuộc là chuyện gì, nhưng vì tổ gia gia đột ngột nghe điện thoại nên lời cậu còn chưa kịp thốt ra đã bị cắt ngang. Lúc này, Túc Vi Thanh đang nói chuyện trong phòng trà, còn cậu thì tiện tay rút một chiếc ghế đẩu ở phòng khách ngồi xuống, cố gắng sắp xếp lại mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
Túc Khiêm lo lắng hỏi: “Anh, anh ổn chứ?”
Túc Ninh liếc nhìn cậu ta, ánh mắt rơi xuống túi áo của Túc Khiêm, đột nhiên đưa tay ra nói: “Cho tôi một điếu.”
Người kia vội vàng rút ra một điếu thuốc đưa qua.
Túc Ninh ngậm hờ điếu thuốc trên môi nhưng không châm lửa, dường như chỉ muốn dựa vào chút nicotine để ổn định lại suy nghĩ. Gương mặt tuấn tú lúc này không còn vẻ tươi cười lấy lòng khi đối diện với mấy vị đại lão nữa, thay vào đó là sự trầm lặng, lạnh lẽo như một bức tượng băng không có cảm xúc.
Túc Khiêm cẩn thận quan sát, cậu ta biết rõ—đối với Túc Ninh, người lúc nào cũng cười tủm tỉm nhưng ra tay thì tàn nhẫn không chút do dự—chỉ khi gặp phải chuyện hóc búa đến mức không thể giải quyết, cậu mới lộ ra vẻ mặt như thế này.
Túc Ninh đột nhiên lên tiếng dặn dò: “Bảo Túc Nam mang cái chai đó đi, đem trả lại cho mấy ông lão, đừng để chướng mắt ở đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play