Túc Vi Thanh giơ tay định giải trừ cấm ngôn cho anh ta, nhưng vừa thấy ánh mắt Giang Kiều vừa bi thương, vừa oán hận, lại xen lẫn chút địch ý, y chợt nhớ ra bản tính lắm lời của người này…
Thế là y dứt khoát thu tay lại, tuyệt đối không giải trừ.
Nếu Giang Kiều mà phát hiện Tinh Quân đang ở ngay trước mặt mình, liệu lỗ tai của Túc Vi Thanh có còn được yên ổn không đây?
— Thôi thì cứ để hắn hiểu lầm vậy.
"Cái gì mà cấm ngôn? chú nhỏ bị cấm ngôn á? Ai làm vậy?" Giang Nhất Miên như lọt vào sương mù, nghe mà chẳng hiểu ra sao, "Mà khoan, ý này là… chú nhỏ và tổ gia gia quen nhau từ trước sao?"
Giang Kiều sau khi ngắn ngủi phát điên một chút đã nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, ít nhất bề ngoài cũng giữ được vẻ bình tĩnh. Anh ta cầm bút viết một đoạn lên giấy, đẩy qua cho người đối diện. Khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, hình bóng của Túc Vi Thanh in sâu vào đồng tử của anh, khiến tròng mắt Giang Kiều khẽ giãn ra, sau đó anh ta hơi cúi đầu, xem như hành lễ.
Vị tổ gia này mặc một chiếc áo khoác nhạt màu theo phong cách hiện đại, nhưng lại có một mái tóc đen dài. Hai thứ tưởng như chẳng hề ăn nhập ấy kết hợp lại không hề kỳ quặc, ngược lại còn càng tôn lên vẻ thanh lãnh, quý khí của y—tựa như tuyết trắng vương trên mái tóc đen tuyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT