Đêm khuya mùa đông, khuôn viên trường yên tĩnh nhưng cũng ầm ĩ. Cơn gió ồn ào, gió lạnh gào thét thổi qua cửa sổ, làm cửa sổ kêu lạch cạch.
Đèn ở ký túc xá nam đã tắt, chỉ còn một phòng vẫn sáng đèn. Lúc này chỉ có đèn ở phòng trực ban không tự động tắt.
Trần Giang Dã hoàn toàn không có ý định tắt đèn, anh mở mắt nằm trên giường, như nhìn vào chiếc giường trống trải tầng trên, lại như không nhìn gì cả, hai mắt ảm đạm không có ánh sáng.
Đã khuya rồi, anh vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc lúc chiều, giống như rơi vào một đầm lầy vô tận, càng lún càng sâu…
Đầm lầy ẩm ướt như dâng lên đến ngực anh, đè nặng lục phủ ngũ tạng, đau đớn, ngột ngạt, khó chịu vô cùng.
Anh tự nhận mình chưa bao giờ là người dễ đa cảm, những cảm xúc này chỉ bắt đầu từ ngày biết Tân Nguyệt bị bắt nạt ở trường. Lần đầu tiên, cảm xúc đó đã suýt lấy đi nửa cái mạng của anh, như thể trái tim bị xé nát, khó chịu đến mức khiến anh phát điên, mất kiểm soát, suýt nữa đã đánh chết mấy người kia, bởi vậy anh bị giam giữ mười mấy ngày, nếu không, anh còn có thể về sớm hơn.
Mười mấy ngày ở trại tạm giam, anh vẫn đắm chìm trong cảm xúc đó, gần như không thở nổi, cho đến khi ra ngoài, anh ngồi trong quán trà sữa kia, đợi đến khi chiếc xe chở cô chạy qua, thấy một phần bóng dáng cô qua cửa sổ xe, mới cảm thấy hơi được xoa dịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play