Tân Nguyệt vẫn chấp nhận chuyện Trần Giang Dã mua điện thoại cho cô.
Mặc kệ lý do thoái thác vừa rồi của anh là sự thật hay chỉ để thuyết phục cô nhận điện thoại, dù sao mua cũng mua rồi, không trả lại được, nên cô ngoài việc nhận ra còn có thể làm gì đây?
Mặc dù người liêm khiết không ăn đồ bố thí, cô hiểu thế nào là liêm sỉ, nhưng đây không phải là sự bố thí Trần Giang Dã dành cho cô. Cô cũng không thanh cao như vậy. Cô chưa bao giờ thích làm khó mình, nhất là ở phương diện cảm xúc. Chỉ cần cô không chìa tay ra xin xỏ, thì cô cũng không từ chối của người cho. Những thứ người ta nhét vào tay cô, cô vẫn có thể chấp nhận.
“Được rồi, coi như tôi nợ anh một ân tình.”
Trần Giang Dã nheo mắt, nhếch môi, nói: "Em có biết bây giờ ân tình của em đối với tôi có ý nghĩa thế nào không?"
Tân Nguyệt sửng sốt một lúc, sau đó cô mới kịp hiểu ra, rồi lập tức nổi giận.
“Trần Giang Dã!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT