Lại là một ngày nhiều mây hiếm hoi nữa.
Những đám mây màu xanh lam như sương mù, gió mang có hơi thở của rừng trúc.
Nhân lúc buổi sáng không khí trong lành, đầu óc cũng tỉnh táo, Tân Nguyệt một mực cắm cúi làm bài tập và học thuộc lòng.
Đến trưa, sau bữa cơm, có một người đại diện đến gõ cửa, Tân Nguyệt dùng lý do từ chối mà Trần Giang Dã đã dạy cô để nói với anh ta, sau đó anh ta rời đi.
Phương pháp này thực sự rất hiệu quả.
Người nọ chân trước mới vừa rời đi, Tân Nguyệt thấy lúc này không có ai, cô quyết định ra ngoài sớm để đi nhặt quả rụng.
Cô vẫn đến khu rừng phía sau đập chứa nước, khu rừng này rất lớn, không thể nhặt hết trong vài ngày, nhưng dường như có người đã nhặt một phần của khu vực này trong hai ngày cô không đến, quả thưa thớt, nhặt được một lúc thì cô đổi sang chỗ khác.
Nơi này cách đập chứa cũng không xa, nhưng cô luôn nhặt về phía Đông, nên đến khi chạng vạng tối thì đã cách đập rất xa.
Tân Nguyệt không có điện thoại, cô cũng không thích đeo đồng hồ, bình thường thì nhìn trời để đoán thời gian, khi cô cảm thấy thời gian không còn sớm nữa, thỉnh thoảng sẽ vén cành lá rậm rạp trên đầu ra để nhìn trời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play