Đại Tế Sư nghĩ một lúc rồi nói: “Từ khi hơn một trăm tuổi đã không cần ăn nữa, cơ thể ta không cần ăn nữa, lúc đó con người vừa mới bắt đầu phát triển, chủ yếu là đồ luộc, không có những món ngon như thế này.”
Sau này ngài không cần ăn nữa, bên cạnh cũng không còn ai nhớ đến việc ngài ăn uống, đương nhiên là ngài không còn ăn những món ngon mà con người phát triển sau này nữa.
Tô Thanh Thanh nhìn Đại Tế Sư với ánh mắt thương cảm, sống lâu có ích gì, vậy mà chưa từng ăn nhiều món ngon như thế.
Đại Tế Sư bị ánh mắt của cô nhìn đến: “... Vậy ngươi muốn đi đâu, muốn kiếm nguyên liệu gì?”
Tô Thanh Thanh thấy ngài mắc câu thì vui mừng, mới nói ra ý nghĩ đã ấp ủ từ nãy.
“Ta nghĩ rằng, tất nhiên, đây chỉ là ý kiến cá nhân của ta, nếu ngài không thích có thể coi như ta nói bừa cũng được.”
“Nói nhanh.” Đại Tế Sư nói ngắn gọn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play