Trên đường trở về, Lục Nghiên Thanh lái xe của Uyển Yên, cô đang búng lên cửa sổ xe, lâu lâu lại nấc một cái, say khướt nhìn phong cảnh lướt nhanh qua ngoài cửa sổ, chỉ để lại một cái gáy cho Lục Nghiên Thanh.
Cô hà hơi vào cửa sổ xe, đầu ngón tay vẽ ra một con rùa trên màn sương trắng, hất cằm liếc Lục Nghiên Thanh, "Nhìn đi, đây chính là anh."
"Hừ, đồ rùa rụt cổ."
Lục Nghiên Thanh liếc mắt nhìn cô, khóe môi hơi cong lên, ý cười như có như không.
Mạnh Uyển Yên dựa vào lưng ghế, mơ màng ngủ thiếp đi, trong mơ vẫn còn nói mớ, mấy từ như là đồ rùa rụt cổ, khốn nạn.
Lục Nghiên Thanh lẳng lặng lắng nghe, nhìn người con gái đang ở bên cạnh, ánh mắt bỗng trở nên mềm mại.
Cũng không biết đã qua bao lâu, lúc Mạnh Uyển Yên tỉnh lại, màn đêm ngoài cửa sổ đã buông xuống, cô dụi dụi đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ, cả người đều mơ hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT