Ô Hành Bạch đã quen với những lời làm tổn thương người khác như thế này. Hắn đỡ Quý Quan Kỳ nằm xuống nghỉ ngơi, sau đó tiếp tục truyền linh lực cho y. Đây có lẽ là những khoảnh khắc hiếm hoi y chịu để hắn chạm vào, hoặc có lẽ là vì y đã không còn muốn phí lời với hắn nữa.  
Dù sao thì y cũng đã nhìn thấu—Ô Hành Bạch tuyệt đối sẽ không dễ dàng thả y đi.  
Những ngày như vậy cứ thế trôi qua. Trong mật thất của Trấn Nam Điện không có ánh sáng mặt trời, không thể cảm nhận được thời gian trôi qua, thế nên Quý Quan Kỳ hoàn toàn không biết lúc này là ngày hay đêm. Y ngồi trên giường, ánh mắt đờ đẫn nhìn những phù văn xung quanh.  
Thỉnh thoảng, Ô Hành Bạch sẽ ngồi bên cạnh y, đôi khi lại ra ngoài một chuyến, nhưng dường như sợ y chạy trốn, lần nào hắn cũng vội vội vàng vàng quay về. Quý Quan Kỳ không biết hắn đi đâu, làm gì, cũng không quan tâm, càng không muốn hỏi.  
Lần này khi trở về, trên ống tay áo của Ô Hành Bạch có vết máu. Không rõ đó là máu của hắn hay của ai khác.  
"Tà tu lại trỗi dậy rồi." Ô Hành Bạch ngồi trên bậc thềm dưới giường, khóe môi cong lên: "Có vài tên không biết sống chết lẻn vào Huyền Thiên Tông, ta vừa ra tay xử lý xong."  
Quý Quan Kỳ vẫn không lên tiếng. Thanh Loan bên cạnh y thấy chủ nhân có vẻ ủ rũ, liền nhẹ nhàng mổ lên tay y hai cái.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play