Việc Quý Quan Kỳ thức dậy từ khi trời còn chưa sáng để luyện kiếm là điều không thể thay đổi, dù cho tuyết lớn phủ kín trời, y cũng không bỏ thói quen này.
Luyện kiếm trên nền tuyết là một cảnh đẹp.
Ô Hành Bạch nhớ rõ trước kia, khi Quý Quan Kỳ còn ở Trấn Nam Điện, y cũng từng luyện kiếm như vậy trong sân.
Nhưng đã rất lâu rồi, hắn không còn được thấy cảnh đó nữa.
Giờ đây, hắn đứng bên cạnh, nhìn Quý Quan Kỳ luyện kiếm, trong mắt ẩn chứa một cảm xúc khó nói thành lời.
Dù hắn có đứng ở đây, Quý Quan Kỳ cũng không đuổi được, đành mặc kệ hắn.
Ban đầu, y định đợi Kê Tinh Châu trở về rồi tìm cách rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT