Mất bốn ngày liên tục rong ruổi trên đường, y tránh xa các thành trấn, coi như là vừa đi vừa ngắm cảnh non nước. Huyền Kim Sơn thực chất rất gần Vạn Thú Tông, nằm ngay rìa địa phận của tông môn này. Ngọn núi quả đúng với tên gọi, vào lúc bình minh, ánh mặt trời chiếu xuống tựa như từng dải kim quang rực rỡ đổ xuống, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ vô cùng.
Tuy nhiên, Thanh Tuyền Phái lại không nằm trên dãy núi này, mà chỉ là một môn phái nhỏ vô danh tọa lạc trên một ngọn núi nhỏ gần đó. Rừng cây rậm rạp xanh tươi, vốn dĩ Quý Quan Kỳ không định ghé qua, nhưng vì Lộ Tiểu Trì tha thiết mời mọc, y đành miễn cưỡng đi theo.
"Vào mùa xuân, cả nơi này đều phủ kín hoa rừng, tiếc là giờ không phải thời điểm thích hợp nên ngươi không thấy được. Nhưng mà..."
Lộ Tiểu Trì không biết đã hái trái cây từ lúc nào, tiện tay ném cho Quý Quan Kỳ. Y giơ tay đón lấy, liền nghe hắn cười nói:
"Nhưng mùa này có rất nhiều trái cây dại để ăn. Sư tôn thường dẫn bọn ta lên núi hái quả, trong vườn cũng trồng rau nữa."
Cuộc sống này đối với Quý Quan Kỳ mà nói vô cùng xa lạ. Y chưa từng trải nghiệm những điều như vậy. Hai đời của y đều gắn bó với Huyền Thiên Tông, mỗi ngày không bế quan tu luyện thì cũng là xử lý những việc mà sư tôn giao phó, hoặc chăm sóc Thanh Loan cùng vườn linh hoa, linh thảo quý hiếm phía sau Trấn Nam Điện.
"Nhìn kìa, phía trên chính là Thanh Tuyền Phái của bọn ta!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT